Ngỡ là yêu
Author: Thư Bỷm
Editor: Kim Sú
Raitings: G
Disclaimer:
Pairings: YunJae|YooSu|Min => Family 5. Always family
Category: chịu mông lung lắm!!
Note:
_ Fic được viết khi Au đang có tâm trạng bất ổn và một cái đầu rỗng tuếch, chỉ biết "5 người ở bên nhau là đủ!" Nhưng đây cũng là yếu tố để nội dung fic hình thành.
_ Khi tỉnh táo, Au không cho phép YJ và YS tách rời nhau, là con bé hủ nữ chỉ thích BL!
_Fic là của Au và có chi thì cứ pm Au phát chứ đừng post lung tung mà tội nghiệp em nhỏ. Mồ hôi sương máu đó TT^TT
_Fic là do mình viết và viết tay, nhờ bạn khác gõ lại nên đôi chỗ hơi....k đúng với bản gốc
Summary:
Chúng ta luôn ở trên một con đường
Trái tim chúng ta thuộc về nhau
... là điều định mệnh.
Trái tim chúng ta thuộc về nhau
... là điều định mệnh.
Warning:
_ Vì fic được viết bởi 1 con bé đang rất điên loạn nên nội dung của fic cũng thế, vậy nên ai quá tôn sùng YJ và YS, mặc định họ sẽ mãi mãi là 1 tình yêu đôi lứa như khi Au tỉnh táo thì XIN ĐỪNG ĐỌC.
_Các fan của idols khác, tốt nhất không nên đọc
_Không cmt vs nội dung bashing!
_AU KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ READERS GẶP PHẢI ĐÃ CÓ TRONG WARNING!
____ Vui lòng đọc kĩ warning. Cám ơn! ____
-----------------------------------
1. Những năm tháng ấu thơ ~
_ Ê! Jaejoong! Sao lúc nào cậu cũng nằm ở đây như trẻ con thế huh? - thằng bé chạy tới, ngồi phịch xuống ngắt mấy cái lá trên đồng cỏ đánh đánh vào bụng thằng bé đang nằm.
_ Cậu còn kém tháng tớ đấy, tưởng mình người lớn lắm chắc. Khi nào lớn gấp đôi bây giờ cậu mới được phép nói tớ thế - nó xị mặt.
_ Cho qua nhé - thằng bé ngoắc lấy tay Jaejoong - À mà cậu đã hẹn Changmin và Yoochun chưa?
_ Có, tớ nói rồi. Hôm nay Changmin còn giới thiệu bạn mới nữa. Kia rồi! - mắt nó sáng rực lên khi thấy Yoochun và Changmin dắt tay một thằng bé nữa.
_ Em chào hai hyung - 2 đứa đồng thanh lễ phép.
Hai đứa chạy tới cười nhăn nhở, bỏ lại thằng bé trắng mũm mĩm, mắt đeo chiếc kính tròn, mặt nhăn nhó vì cái nắng giữa trưa hè. Thằng bé huých tay Changmin thì thầm "Minnie à, nắng quá da hyung mẩn cả lên rồi". Thằng nhỏ nhất véo tay Jaejoong
_ Jaejoong hyung, sao hyung hâm quá vậy? Giữa trưa nắng quá, Junsu hyung nổi đỏ cả người rồi.
_ Changmin! Em mới có 4 tuổi, sao dám ăn nói như vậy huh? Jaejoong tuy có hơi hâm nhưng cũng lớn hơn em 2,3 tuổi; muốn hyung mần thịt hả? - Yunho đánh vào tay Changmin, mặt mũi cau có, hai hàng lông mày xoắn tít vào nhau. Thấy vậy, thằng bé nãy giờ nằm dài trên đồng cỏ đứng bật dậy, lấy hai ngón tay dãn những nếp nhăn trên trán "ông cụ non" Yunho, mồm chu chéo:
_ Tớ đã bảo cậu bao nhiêu lần không được chau mày rồi nhỉ? Nhìn cậu như appa tớ vậy. Kệ Changmin đi, nếu nắng quá thì chúng mình vào chỗ mát ngồi, được chưa?
Tụi nhỏ kéo nhau vào chơi dưới một gốc cây hoa đỏ thắm. Phải chăng duyên phận của năm thằng bé bắt đầu từ màu đỏ? Rồi thằng bé nhăn nhở nhất lên tiếng
_ Changmin à, em giới thiệu bạn em đi, coi bộ dễ thương quá! Nhỏ con vậy chắc kém tuổi hyung. Ý, mà sao da trắng vậy? Má nó còn phúng phính nữa chứ, đáng yêu quá đi ~~ - nó vừa nói vừa véo má thằng bé dễ thương day qua day lại, để má nó chảy ra nửa mét mới thôi.
_Hyung ấy là Junsu, mới tới nên chưa có quen ai. Jaejoong và Yunho hyung thì có thể chứ hyung thì không có cơ hội gọi là em rồi. Mà hyung đừng coi bộ nhỏ con mà coi thường, hyung ấy khỏe lắm, ít nhất là hơn Yoochun hyung rồi! - Thằng út vừa nói vừa nhe răng cười hí hí.
_ Rất vui được gặp em, hyung là Yunho, còn đây là Jaejoong, Yoochun. Lúc đầu gặp mặt cãi lộn chút thôi chứ em yên tâm, tụi nó chơi vui lắm. Điểm tập kết của tụi hyung là ở đồng cỏ vừa nãy, nhưng chắc phải chuyển vào gốc cây này rồi - Luôn là đứa chững chạc nhất, Yunho mỉm cười làm quen.
_Sao vậy? - Thằng bé ngây ngô hỏi làm bé út cười sặc sụa, vô duyên chọc quê
_ Hí hí, sao Su hyung ngốc vậy chứ, ngoài đồng cỏ nắng mẩn đỏ cả người, vậy mà còn hỏi vì sao ~ Ahahahaha ~~~ Hyung ngốc, ngốc quá đi!! ~~
Nó đang cười vô tư thì im bật bởi cái lườm rách mắt của Yunho. Phải nói là tuy kém tháng Jaejoong nhưng Yunho rất có tài lãnh đạo, ai trong tụi nhỏ cũng phải kính nể. Còn Changmin tuy nhỏ tuổi nhất nhóm và vô cùng hồn nhiên nhưng lại rất thông minh. Trong năm đứa, nó là đứa nghĩ ra nhiều trò nghịch ngợm nhất. Đặc biệt là nó rất biết cách chọc quê người khác.
..
.
.
.
.
"Một gia đình có 3 chú chó, chó bố chó mẹ và chó con ~
Chó bố mà giống Jindo ~
Chó mẹ là giống Chihuahua ~
Chó con là giống lai tạp vớ vẩn ~
La la la ~"
Chó bố mà giống Jindo ~
Chó mẹ là giống Chihuahua ~
Chó con là giống lai tạp vớ vẩn ~
La la la ~"
Jaejoong tuy là lớn nhất trong tụi nó nhưng lại rất ngố và rất hâm, đôi lúc tưng tửng quá làm 4 thằng còn lại phát sợ. Nó hay ra đồng cỏ nằm ngửa mặt lên trời và hát. Nó chỉ hát một mình vì nó cảm thấy rất xấu hổ, đơn giản vì nó hát không hay... Tuy vậy nhưng nó lại rất muốn trở thành một ca sĩ nổi danh khắp châu Á.
_ Đồ con heo hâm, nằm ở đó mà hát hả? Sao không rủ tớ chơi cùng?
_ Thế... Nãy giờ, cậu nghe hết tớ hát rồi hả?
_ Sao? Xấu hổ à? Mà cậu hát gì mà dở ẹc à! Thế mà ước mơ mai sau thành ca sĩ sao?
_ Tớ... tớ... - Nó lắp bắp rồi chạy thẳng về nhà. Nó cảm thấy xấu hổ, nó không muốn thằng bạn nhìn thấy những giọt nước mắt của nó. Lòng tự trọng của nó... bắt nó phải hát thật hay!
_ Yunho hyung, hyung lại cãi nhau với Jaejoong hyung hả? Em thấy hyung ấy ôm mặt chạy. - Junsu vừa hỏi tay vừa đẩy gọng kính
_ Tụi hyung không có cãi nhau, Jaejoong rất thích hát nhưng cậu ấy hát rất khó nghe. Hyung biết lòng tự trọng của cậu ấy rất cao, hyung muốn Jaejoong phải tập luyện thật tốt để trở thành ca sĩ. Mà sao giờ này em lại ra đây?
_ Hyung cũng ở đây còn gì? Nhưng em cũng ít ra đây lắm, em đến trốn Yoochun thôi~ Cứ mỗi lần gặp em là cậu ta lại lao vào véo má và thơm em. Đau mà bẩn chết đi được! Mà cậu ta là người thế nào hả hyung? Em thấy cậu ta cứ ngố ngố, rồi lúc nào cũng nhăn nhăn nhở nhở, đàn ông con trai gì mà...!
Yunho không nói gì, chỉ cười và lắc đầu rồi dắt Junsu về nhà. Trong lòng nó nghĩ tại sao chỉ mới gặp 4 con người này, mình lại cảm thấy tin tưởng và không thể rời xa, đây đúng là tình bạn mà nó sẽ giữ đến chết!
.
.
.
<<<<<=>>>>>
.
.
.
Dạo gần đây, Jaejoong hát hay lên nhiều. Nó còn rất thích hát cho mấy thằng nhỏ nghe nữa. Nó và Yunho thì ngày càng thân thiết với nhau. Nó vẫn hâm một cách vô cùng đáng yêu. Nó hay bắt mấy đứa chơi trò gia đình. Mà kể ra cũng lạ, nó nhìn cũng không đến nỗi nào mà lại rất thích chơi mấy trò con gái như thế này. Nó nhận làm vợ, Yunho làm chồng, Changmin là con, Yoochun thì nhận Junsu làm vợ. Nó chăm sóc cho cả 4 đứa như mẹ ấy, đúng là khùng! Nó và Yunho cũng rất hay gặp riêng nhau ngoài đồng cỏ để nói đủ mọi chuyện trên trời dưới đất. Có lần nó và Yunho đang nằm hát thì Yunho quay sang ôm chầm lấy Jaejoong, thơm lên má nó hỏi:
_ Ê, con heo ngố kia, sao cậu cứ là vợ tớ thế nhỉ? Cậu không thể làm vợ người khác được sao?
_ Cậu mới ngố đấy Yunho ạ. Tớ không thể làm vợ Changmin vì em ấy bé hơn tớ rất nhiều với lại cả tớ và em ấy đều không thích. Còn Yoochun và Junsu, tớ đố cậu, cậu mà chen được vào hai người ấy thì tớ thề tớ không làm vợ cậu nữa! Với lại, tớ thấy cậu giỏi hơn tất cả nên muốn làm vợ cậu. Chẳng phải ở trường, cậu được yêu quý lắm sao?
Nó vẫn nằm yên để thằng bé kia ôm, mặt ngửa lên trời, mắt liếc về phía thằng bé, mồm cong lên lém lỉnh trả lời. Sao Yunho thích hỏi vậy chứ, nó 9 tuổi rồi, làm như nó còn bé và con gái lắm vậy!
_ Nhưng... cậu có muốn tớ làm chồng thật của cậu không Jaejoong?
_ Tất nhiên là muốn rồi. Nhưng mình còn bé quá Yunie à. Tớ... tớ... sợ...
_ Đồ ngốc! Tớ chỉ hỏi vậy thôi chứ tớ đâu nói tớ và cậu sẽ thành vợ chồng ngay đâu. Mai sau, khi tớ và cậu trưởng thành, cậu nhất định phải yêu tớ!
Yunho đưa ngón út ra trước mặt nó, ngay lập tức nó ngoắc tay, gật đầu, quay sang thơm một cái rồi nhe răng cười.
..
.
<<<<<=>>>>>
.
.
.
Từ ngày về đây cũng được hai năm rồi, Junsu chơi với tụi nhỏ rất thân. Ai nó cũng yêu quý cả, nhất là Yunho. Yunho chỉ hơn nó 1 tuôie thôi mà tỏ ra người lớn vô cùng, chẳng bù cho cái đứa nhăn nhở lúc nào cũng chu môi lên cậu cậu tớ tớ. Người gì đâu mà vô duyên có đầu tư à, cứ nhìn thấy nó là lại "Junsu của tớ, Junsu của tớ". Lại còn véo má nó xệ cả ra mới thôi. Thấy má nó hồng hồng dễ thương lại thơm. Dính cơ số, hằng số nước bọt bẩn thỉu sang má nó, phát tởm! Ấy vậy mà mỗi lần bị nó mắng là con Chuột lại cười toe toét như thằng điên à! Năm nay đã lên cấp 2 mà gu ăn mặc chỉ đáng xách dép cho Changmin, thế mà đi đâu cũng khoe là bạn nó làm Changmin bị hỏi cái là lại "I DON'T KNOW HIM!!!". Đúng là quái vật dị hợm! Ai đời mặc đồng phục cấp 2 đẹp như vậy lại cứ thích đi dép tông Lào! Mà hình như mới sinh, bác sĩ bấm nhầm phải huyệt cười của "thằng nhỏ" đó hay sao mà động tí là cười như dở hơi! Nhưng từ hồi chơi gia đình, nó thấy cũng vui vui, chỉ mỗi tội hay bị Yoochun tét đít vì tội "không nấu cơm cho chồng như Jae hyung!" Nói chung, đối với nó, tội lỗi của "thằng nhỏ" là vô bờ bến @_@~
.
.
.
<<<<<=>>>>>
.
.
.
Yoochun 's POV
Haizz, mấy năm gần đây, có thằng bé mới vào hội của tụi mình, nó đúng là đáng yêu như cục bột mà. Trắng gì mà trắng ơi là trắng! Mối lần thấy cậu ta, chẳng hiểu sao mình chỉ muốn lao vào cấu cho rách mặt ra (Bỷm viết bị dã man ~ @_@~). Mà thì phúng phính đáng yêu, cười gì mà chỉ muốn cắn vào cái mồm ấy một phát thôi ~ Mắt cậu ta đeo kính tròn nhìn lỗi mốt như vậy mà còn chê gu ăn mặc của mình nữa chứ. Cậu ta cứ hay chửi mình là điên, là đồ con chuột mỗi lần mình thơm vào má cậu ta. Xí... Ai thèm! Chẳng qua thấy mặt cậu ta đỏ quá mình thơm cho nó tức xám lại thôi. Mình thích nhất cậu ta gọi là con chuột. Đúng là Junsu-của-mình, đáng yêu muốn chết. Càng ngày mình càng quý Jaejoong hyung, nhất là từ khi hyung ấy kêu chơi trò gia đình, mắc cười muốn chết nhưng vui lắm luôn. Jaejoong hyung hay nấu cơm cho Yunho hyung ăn nhờ vậy mà mình có cớ tét đít thằng nhơ kia. Mình cũng chẳng ghen tị gì với 2 hyung ấy cho cam, nhưng thấy cái mông cong của cậu ta, mình muốn đánh thử xem sao. Ai ngờ đánh nó cứ nảy nảy, thích ơi là thích, thế nên... Mà chẳng hiểu sao cứ đến gần cậu ta là mình như thằng khùng vậy...
__ End YC's POV __
2. Chúng ta đã lớn ~
Năm tháng qua đi, 5 thằng bé lớn dần lên như thế, để rồi một ngày chúng tìm thấy trong nhau chung một niềm đam mê...là ca hát! Chúng coi ca hát là một phần không thể thiếu. Cùng nhau thi vào một công ty lớn nhất Đại Hàn dân quốc lúc bấy giờ... SM Entertaiment. Họ yêu thương nhau hơn cả lúc trước, suy nghĩ cũng trưởng thành hơn rất nhiều! Vào thực tập trong 1 khóa khá đông trong công ty, rồi một lần nữa, họ được định duyên cho ở bên nhau. Đó là năm con người xuất sắc nhất! Họ... thật sự tài năng! Đông Phương Thần Khởi - đó là những gì họ tự hào mà nói về bản thân mình và bốn nhười còn lại. Năm cái tên gắn chặt lại hơn với nhau bằng một sức mạnh của chòm sao với năm vì tinh tú khắc lên bầu trời khuya chữ W!
Họ- những con người được báo chí nhắc đến với tư cách những người mở ra một khái niệm mớ về Boyband Hàn Quốc! Là người mở đường, họ thực sự quên đi bản thân mình và bước lên một con tàu, cùng nhau ra khơi, nỗ lực không ngừng để hướng tới một cái đích tuyệt đẹp. Nhưng biển khơi có bao giờ lặng sóng, đường tới vinh quang có bao giờ trải đầy hoa hồng. Liên tụ đánh đổi mồ hôi, nước mắt và cả máu. Họ nắm tay nhau làm nên một huyền thoại ừ khi còn rất trẻ. Họ đã mặc định rằng vì fan mà có thể làm tất cả! Những câu nói Cassiopeia, saranghae của họ làm bao trái tim phải gào thét.
Khi sang Nhật, họ một mình khai khá cho làn sóng Hallyu, họ đi qua và trải hoa hồng cho nên âm nhạc nước nhà. Họ... là những con người xứng đáng được tất cả những nghệ sĩ cảu K-pop thành công tại Nhật phải nhớ đến. Đúng như những gì fan hi vọng ở họ, họ đã nỗ lực hết mình để chạm đến đỉnh cao của nền âm nhạc Nhật Bản. (Lại) một lần nữa, họ là những ca sĩ lần đầu tiên củaHàn Quốc đặt chấn đến Tokyo Dome - sân khấu đỉnh cao! Tất cả những cố gắng của họ là vì cái gì? Họ đâu có nhận được những gì họ đáng có!
Tiền?!
Đúng! Ai mà chẳng làm việc vì tiền!
Còn họ...những gì họ nhận được
... không bằng một nửa phần những gì họ đang có!
Đáng không?
Đáng...
Tất cả, đều xứng đáng!
Là vì... họ nghiện cái thứ mang tên Red Ocean
Tình yêu của họ dành cho fan...!!
Red Ocean! Tất cả những gì họ nỗ lực là vì nó.
Từ bé đến lớn, họ như thống trị màu đỏ trên toàn thế giới... toàn vũ trụ...
Đúng! Ai mà chẳng làm việc vì tiền!
Còn họ...những gì họ nhận được
... không bằng một nửa phần những gì họ đang có!
Đáng không?
Đáng...
Tất cả, đều xứng đáng!
Là vì... họ nghiện cái thứ mang tên Red Ocean
Tình yêu của họ dành cho fan...!!
Red Ocean! Tất cả những gì họ nỗ lực là vì nó.
Từ bé đến lớn, họ như thống trị màu đỏ trên toàn thế giới... toàn vũ trụ...
Nước tràn ly!
Ba trong năm thằng bé ngày nào quyết đinh rời khỏi nơi không tôn trọng chúng, quyết định tách ra và dẽ đi con đường mới. Con đường ấy, họ rất muốn đi, để rồi một ngày họ nhận ra... đó chỉ là lối đi mới gập ghềnh hơn và vẫn chỉ dẫn tới cái đich cũ. Ba năm sau... họ gặp lại nhau và quay lại con đường cũ! Lối mòn... Họ cùng nắm tay nhau và hét thật to
"Chúng ta là một!!"
3. Tái ngộ
Ngày trở lại là năm và chung vui cùng fan, họ vô cùng vui mừng và hứa sẽ là một huyền thoại sống dậy!
Những cảm xúc ấy là giả sao khi Changminie nói rằng
"Chúng tôi đã đánh mất nhau một lần và chắc chắn nó sẽ chỉ là một ần duy nhất. Họ là những con người quan trọng nhất đời tôi. Tôi sẽ chẳng bao giờ buông tay một lần nữa"
Là giả sao khi họ nắm tay nhau và hô vang:
" Năm con người một trái tim. 800.000 con người một niềm tin. Cassiopeia xin lỗi và cũng cảm ơn vì tất cả ~"
Những giọt nước mắt, những cái ôm, những ánh nhìn, những lời nói... tất cả những gì họ dành cho nhau là giả sao khi nó làm hàng triệu trái tim con người rung động!
.
.
.
.
<<<<<=>>>>>
.
.
.
.
_Yunho , tuy vẫn nói chuyện qua điện thoại thường xuyên nhưng tớ thấy cậu và Minie thay đổi nhiều thật đấy! Tớ chẳng còn nhận ra Minie nữa.
_ Phải, cậu là người chăm sóc cho em ấy nhiều nhất mà! Từ lúc cậu đi em ấy lớn hơn nhiều, cũng tự lập hơn nữa.
_ Ừm. Đã 3 năm rồi. Tổng cộng là 6 đồng cỏ ngày ấy phủ trắng, 3 mùa tuyết, 3 mùa lau. Nhanh thật! Xuân, hạ, thu, đông cứ tan rồi lại hợp. Bây giờ thì chúng ta trở về bên nhau! Trong những năm qua, tớ thì chẳng có gì nhưng tớ nghe được Yoochun tỏ tình cùng Junsu nhưng em ấy nói sẽ làm theo chúng ta... Tớ thấy khó xử... Xã hội chưa chấp nhận về việc này, tớ và cậu là đủ lại còn cả Junsu và Yoochun nữa. Ừm... Yunho này!
_ Hử? - Yunho đang suy nghĩ bỗng giật mình.
Jaejoong im lặng một lúc rồi thu hết can đảm nói tiếp
_Tớ và cậu... tớ nghĩ, chúng ta không nên yêu nhau thêm nữa, chúng ta hãy dành chọn tình cảm cho fan nhé.
Yunho không biết nói gì, bần thần thật lâu. Nỗi đau quá lớn... lời hứa ngày ấy...
_ Jaejoong à, các fan vẫn rất ủng hộ tình cảm này mà...
_ Không đơn giản thế đâu Yunho à. Xã hội chưa chấp nhận chuyện này. Đến lúc đấy... chúng ta và cả những người ủng hộ chúng ta đều bị chỉ trích! Chúng ta không thể để họ xấu hổ vì chúng ta... Tớ nghĩ cứ mãi như thế này thì tốt hơn. Yunjae là fanservice couple, đối với tớ thế là đủ! Hãy cùng tớ bước đi trên con đường này, tớ và cậu, Yoochun, Junsu và Changmin nữa. Đây là cái kết hoàn hảo. Những gì trải qua là một bài học, những cảm giác ấy mang lại cho chúng ta một cảm giác ngỡ-là-yêu. Chúng ta chỉ yêu nhau như những gì thiết yếu trong cuộc sống chứ không phải tình cảm đôi lứa... Cậu đồng ý với tớ chứ? Yunho?
Yunho đưa tay ra, ngoắc chặt lấy ngón tay nhỏ bé ấy, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau...
~ Jaejoong à... chúng ta luôn ở trên một con đường, trái tim chúng ta thuộc về nhau... là điều định mệnh... ~
_____ THE END _____
*repost!! Kết mở~ chúng ta...là YJ hay 5 chúng ta nhỉ
Mọi người đọc xong là ta sẽ nhặt dép đi bán đồng nát
Mọi người đọc xong là ta sẽ nhặt dép đi bán đồng nát
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét